Bài mới nhất

     Ngày 12/11/2015, tại nhà hát Fesco Hall, thành phố Vladivostok đã diễn ra lễ kỉ niệm 125 năm ngày thành lập Trường Đại học hàng hải quốc gia mang tên Đô đốc G.I. Nhevelskoy.


   Đến dự lễ kỉ niệm có ông V.A. Olerski– Thứ trưởng Bộ Giao thông Liên bang, phát ngôn viên của Cục vận tải hàng hải Liên bang, đại diện lãnh đạo vùng Primorye, Thống đốc thành phố Vladivostok, các vị giáo sư, giảng viên cùng đông đảo học viên của nhà trường và nhiều vị khách mời khác.


      Ngay từ tiền sảnh, các vị khách mời đã được chào đón bằng những bản nhạc về biển, về người thủy thủ do nhóm nhạc "Kaver" thực hiện. Cùng với đó mỗi khách mời đều được phát một bản tạp chí “Kinh tuyến” (Меридиан) - ấn bản đặc biệt phát hành nhân dịp kỉ niệm ngày thành lập trường. Tất cả đều cảm nhận được một không khí trang trọng trong của buổi lễ.


      Buổi lễ bắt đầu với nghi thức rước lá cờ truyền thống của trường vào sảnh trong tiếng quân nhạc hào hùng. Trong bài phát biểu khai mạc buổi lễ, Ông Sergei Ogai – Hiệu trưởng Trường MSUN ôn lại lịch sử với bề dày 125 năm của trường cũng như những thành tựu, những đóng góp của trường trong lĩnh vực giáo dục hàng hải của đất nước.


        Tiếp theo đó, ông Olerski thay mặt Bộ trưởng Bộ giao thông Liên bang đọc thư chúc mừng nhà trường và trao tặng huân chương “Cán bộ danh dự” cho Trưởng khoa Điều khiển tàu biển Aleksander Dombinski, cùng với bằng khen của Bộ trưởng Bộ Giao thông LB cho các cán bộ, giảng viên của trường có thành tích xuất sắc.  Lãnh đạo Cục vận tải hàng hải Liên bang đọc thư chúc mừng tới cán bộ, giảng viên và học viên của nhà trường. Phó thống đốc vùng Primorye, phó thị trưởng thành phố Vlaivostok cũng có bài phát biểu chúc mừng và trao tặng nhiều huân chương, bằng khen cho các cá nhân có nhiều đóng góp cho sự nghiệp giáo dục của trường, cũng như của vùng Primorye.
      Ông Aleksander Davidenko – cố vấn Bộ trưởng Bộ giao thông Liên bang Nga - cựu học viên của trường khóa 1980 phát biểu cảm xúc của mình khi được trở lại nơi mà ông đã từng học vào đúng dịp ngôi trường tròn 125 tuổi. Ông cũng gửi lời chúc mừng đến những thành tựu mà nhà trường đã đạt được trong suốt thời gian qua với sự nghiệp đào tạo những thủy thủ tương lai cho đất nước.


        Trong bài phát biểu của ông Frank S.O. - Chủ tịch danh dự của nhà trường, Tổng giám đốc tập đoàn "Sovkomflot" và cũng là cựu học viên của trường đã bồi hồi nhớ lại các thầy, cô giáo đã dạy ông trong những năm tháng còn học tập tại trường. Nhiều bài giảng của họ cách đây 40 năm vẫn còn in rõ trong tâm trí ông.
       Tiếp đó là phần phát biểu của nhiều vị khách quý khác và phần tặng quà cho những cá nhân có công đóng góp xây dựng trường.


       Cũng nhân dịp này, Hiệu trưởng nhà trường - ông Sergei Ogai đã trao tặng kỉ niệm chương "Đô đốc Nhevelskoi" cho các cá nhân có công lao trong việc gìn giữ các hiện vật lịch sử, truyền thống, những tài liệu quý giá về lịch sử 125 năm của nhà trường.


      Phần cuối của buổi lễ là các tiết mục nghệ thuật đặc sắc, được biên đạo bởi Trung tâm phát triển tài năng thanh thiếu niên và dàn nhạc hòa khí của trường. Những tiết mục trình diễn về đạo cụ dân gian, vũ đạo, những bản hợp xướng mang phong cách cổ điển và hiện đại như những lời chúc mừng nồng nhiệt nhất cho ngôi trường hàng hải lớn nhất và có lịch sử lâu đời nhất vùng Viễn Đông ngày hôm nay tròn 125 tuổi.


Nguồn: msun.ru
Người dịch: Nguyễn Vũ Hiệp



TRƯỜNG ĐẠI HỌC HÀNG HẢI QUỐC GIA NGA, TP VLADIVOSTOK
BAN BIÊN TẬP WEBSITE MGUVLA.NET

THỂ LỆ CUỘC THI VIẾT
“TRƯỜNG MSUN TRONG TÔI”

1.     Thời gian dự thi: từ ngày 08/11/2015 đến ngày 06/12/2015
2.     Đối tượng dự thi:
Tất cả sinh viên, học viên tất cả các khóa, nghiên cứu sinh là người Việt Nam đang theo học tại trường ĐH Hàng hải Quốc gia Nga, TP Vladivostok (MSUN).
3.      Nội dung:
Chia sẻ những cảm xúc, suy nghĩ, ấn tượng hoặc kỷ niệm sâu sắc của bạn về Trường  MSUN thông qua quãng thời gian bạn đã sống, học tập tại ngôi trường này.
Bài viết: Bài viết không dài quá 1.500 từ, có kèm ảnh minh họa, được đánh máy và gửi đến ban biên tập dưới dạng file đính kèm.
Video clip: Bài thi được tham gia dưới dạng video clip hoặc slideshow ảnh có thuyết minh hoặc phụ đề… Thí sinh gửi đường link download file gốc tới hòm thư bbt@mguvla.net. Lưu ý các hình ảnh sử dụng trong bài thi phải do chính thí sinh thực hiện hoặc dàn dựng, nếu vi phạm quy định trên bài thi sẽ bị loại, không được tham gia xét giải.
    Các bài dự thi có phương thức thể hiện sáng tạo sẽ được hoan nghênh.
4.     Cách thức tham dự:
Người dự thi gửi bài dự thi thông qua email bbt@mguvla.net.
5.     Giải thưởng:
1 giải nhất: 800 rup
1 giải nhì: 500 rup
1 giải ba: 300 rup
Phần thưởng hiện kim sẽ được tặng cùng giấy khen bởi ban biên tập vào ngày đại hội Chi đoàn cuối năm.
6.     Cách tính điểm:
Từ ngày 08/11/2015 đến ngày 06/12/2015, Ban biên tập sẽ nhận bài thi của các bạn và đăng tải lên trang chủ mguvla.net , chuyên mục Góc sẻ chia vào khung giờ 20:00  - 22:00 hàng ngày, đồng thời trên trang bình chọn của ban biên tập lập ra sẽ có tên bài viết đính kèm link, người đọc và người bình chọn chỉ cần nhấn nút vào ô có tên bài dự thi phù hợp và bình chọn.
Một người đọc có thể bình chọn được nhiều lần và nhiều tác phẩm nhưng ở mức 24 giờ/ 1 bình chọn.
Tất cả bình chọn sẽ được ban biên tập tổng kết vào cuối ngày 06/12/2015, từ sau đó mọi lượt bình chọn thêm sẽ không được tính hợp lệ.
7.     Quy định chung:
Bài dự thi phải viết trên ngôn ngữ tiếng Việt hoặc tiếng Nga, phù hợp với thuần phong mỹ tục.
Bài viết dạng text dài tối đa 1.500 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, không dùng từ viết tắt, font chữ Unicode, có thể kèm theo hình ảnh minh họa hoặc bài thể hiện dưới dạng video clip hoặc ảnh do tác giả chụp. Các từ phiên âm từ tiếng Nga phải có nguyên bản tiếng Nga chú thích trong ngoặc.
Quy định về video: có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung.
Bài dự thi thể hiện đúng chủ đề và đáp ứng các yêu cầu của cuộc thi, không sao chép bất kỳ nguồn nào trước đó.
Người dự thi có quyền share bài viết của mình trên facebook cá nhân, hoặc kêu gọi bạn bè người thân bình chọn cho mình.
Các thành viên của Ban biên tập website có quyền tham gia dự thi.
Mỗi tác giả được gửi tối đa 2 bài viết.

Xin mời bạn bình chọn cho danh sách bài dự thi theo khung sau.




Trưởng Ban biên tập

Trương Hiền



Vài dòng tâm sự giành cho những người anh em của tôi…

 In loneliness, in sickness, in confusion-the mere knowledge of friendship makes it possible to endure, even if the friend is powerless to help. It is enough that they exist. Friendship is not diminished by distance or time, by imprisonment or war, by suffering or silence. It is in these things that it roots most deeply. It is from these things that it flowers. 
                                                                                                Pam Brown

Đó là câu danh ngôn tôi tình cờ đọc được trong một cuốn tạp chí của thi sĩ người Úc Pam Brown, và kể từ thời điểm đó nó đã trở thành phương châm sống của tôi.
Tạm dịch nôm na câu nói là:

“ Trong sự cô đơn, trong đau ốm, trong bối rối – nhận thức về tình bạn khiến ta có thể bước tiếp, thậm chí ngay cả khi bạn ta bất lực không thể giúp ta. Họ ở đó là đủ rồi. Tình bạn không phai nhạt bởi không gian hay thời gian, bởi sự giam cầm của chiến tranh, bởi khổ đau hay sự im lặng. Chính trong những thứ đó mà nó bắt rễ sâu nhất. Chính từ những thứ đó mà nó nở hoa.”

Tình bạn mà tôi muốn nói đến ở đây không phải là tình bạn đơn thuần giữa 2 người bạn thân, mà nó là của cả một tập thể, là tình đồng chí, tình anh em của những học viên đang học tập tại “ngôi trường thân yêu” MGU Nhevelskoy, thành phố Vladivostok, Liên bang Nga.

Cho phép tôi được giới thiệu đôi câu về ngôi trường này cũng như về anh em chúng tôi. Không giống như những ngôi trường đại học bình thường khác, trường tôi đào tạo những chuyên ngành liên quan đến hàng hải theo hệ “bán quân sự”, nghĩa là ngoài việc học các môn chuyên ngành ra chúng tôi còn phải sinh hoạt như trong quân đội (phải xếp hàng, phải đi đều, phải trực, phải lao động,...). Ngoài ra, tất cả những sinh viên học theo hệ bán quân sự được miễn toàn bộ tiền học, tiền ăn, tiền đồng phục. Chính vì cái  miễn phí đó mà chúng tôi phải đi lao động (cũng miễn phí luôn), phải đi trực, phải tuân thủ theo mọi mệnh lệnh của cấp trên... Nói đến đây chắc các bạn cũng phần nào hình dung được cuộc sống “thú vị” của anh em chúng tôi rồi nhỉ!!

Nhưng như câu nói của Pam Brown, chính trong những cực khổ, trong sự thiếu thốn, giữa con người ta hình thành một sợi dây cực kì chắc liên kết họ lại, tạo thành một tập thể vững chắc để cùng nhau đập tan những thử thách đó. Và tôi gọi sợi dây đó là “tình anh em”.

Khó có thể dùng một từ để diễn tả được tình anh em của chúng tôi. À không, có lẽ có một từ có thể miêu tả được gần đúng, đó là từ “ruột thịt”. Đúng vậy, không biết từ lúc nào, những con người mà mới chỉ 2 năm trước tôi vẫn còn chưa quen biết, giờ đã trở thành những người anh, người em thân thiết như người một nhà. Nói một nhà thì cũng đúng thôi, vì trường tôi nhỏ lắm, lại còn 1 ngày phải 3-4 lần xếp hàng ở sân trường, anh em gặp mặt nhau còn nhiều hơn người trong nhà chạm mặt. Cứ mỗi lần gặp nhau là lại cãi nhau, huých nhau mấy phát, lại xum lại 1 đám cười ầm ĩ hết cả lên. Chính những tiếng cười ấy khiến tôi cảm thấy bớt trống trẻo, bớt lạnh lẽo giữa cái sân trường rộng lớn ấy...
Trường tôi cái gì cũng miễn phí hết mà, ăn 1 ngày 3 bữa cũng hoàn toàn miễn phí luôn. Haizz, cái gì miễn phí thì chất lượng chắc các bạn cũng hiểu rồi đấy. Thử hình dung có những món cháo khi đã đổ ra đĩa, lúc úp đĩa xuống cháo không hề rớt; rồi có món cá sống ngửi còn khó nữa nói gì ăn; rồi tối nào cũng cá, cá, cá và cá. Chưa kể lâu lâu đang ăn, chợt nhìn xuống đĩa ăn thấy 1 em “ thiên thần” trắng toát đang ngoe nguẩy cùng cái “mũ màu đen” trên đầu mình... Ngày xưa khi còn học dự bị, tôi không biết được mùi vị của những món ăn ấy, nhưng tôi hiểu được rằng, một chén cơm cho các anh lúc ấy còn quí hơn vàng bạc rất nhiều lần. Rồi đến khi vô năm nhất, tôi không còn đem chén cơm ấy ra so sánh với vàng bạc nữa, mà tôi nhận ra rằng, sống trong môi trường khắc nghiệt như vậy, một bữa tối đúng chất Việt Nam, ngồi quây quần bên nhau cùng anh em nó đã trở thành 1 cái gì đó thiêng liêng lắm, và tiền bạc thì không thể mua nổi. Và những người anh em giúp ta tạo nên điều thiêng liêng ấy, tôi đã coi họ như “gia đình”. Dù đôi khi người đông, thức ăn không đủ, có lúc phải cho muối mì tôm vào nước sôi làm canh, nhưng sao tôi vẫn thấy ngon lắm, trong lòng cảm thấy ấm lắm, cái ấm của tình cảm anh em, của tình cảm gia đình.

9/11/2015, tuyết lại rơi, lại một mùa đông nữa đến. Tôi lại nhớ về mùa đông khi mới bước vô năm nhất, cái mùa đông “khủng khiếp” nhất của mình. Sao năm ấy tuyết lại rơi nhiều như thế, khiến cho bọn năm nhất chúng tôi dọn không kịp. Cơn này vừa dứt 1 tí thì cơn khác lại tới. Cái cảm giác 6h sáng đang ngủ bị gọi dậy xúc tuyết giữa những cơn gió rít lạnh cóng nó khó chịu lắm chứ. Sáng xúc, trưa học về lại phải xúc đến bữa tối, ăn tối xong lại tiếp tục xúc. Rồi còn việc học hành nữa chứ, muốn về nhà thì phải trả môn sớm, giáo viên thì lại khó chịu nữa. Cái ý nghĩ không về nhà kịp nó cuộn lại cùng những đợt tuyết trắng xóa, nó khiến tôi như muốn gục ngã, chỉ muốn chui vô một góc tối và khóc. Nhưng bạn sẽ luôn có thể đi qua những thời điểm tối tăm của cuộc sống, nếu họ biết rằng có những người bạn vẫn đang đợi mình ở nơi có ánh sáng. Và không ai khác, họ chính là những người anh em của tôi. Tuyết còn có gì lạnh khi nó có thể được vo lại và chọi vào người khác, một xẻng đầy tuyết trở nên nhẹ hều khi bạn hất thẳng vô mặt người ta. Anh em chúng tôi biến buổi dọn tuyết mệt nhọc thành một cuộc chiến mà không phải ai cũng có cơ hội được tham gia. Rồi cứ đến cuối tuần, anh em lại rủ nhau xuống sân đá bóng, dù cho cái lạnh âm mười mấy độ cũng không cản nổi được niềm đam mê của chúng tôi. Một trận bóng với anh em là rất cần thiết để giải tỏa hết những căng thẳng sau một tuần học tập và lao động mệt nhọc... Và cứ như thế, anh em chúng tôi đã cùng nhau vượt qua được mùa đông lạnh giá của xứ sở bạch dương này.

Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua, có lẽ mỗi người chúng tôi ai cũng có những thay đổi, không còn hồn nhiên vô tư như trước kia nữa. Đã qua rồi những đêm trùm chăn đóng kín cửa coi phim ma, nhấm nháp tí vodka rồi ngồi đàn hát tới sáng, qua rồi những bữa ăn uống đập phá tanh bành cái phòng của mấy đứa dự bị. Mà giờ đây, ai cũng có sẵn trong mình những định hướng, những kế hoạch cho tương lai, cách nghĩ của mỗi người cũng đã khác trước, bởi ai rồi cũng phải trưởng thành mà. Rồi lịch thực tập, lịch nghỉ cũng khác nhau, khiến thời gian chúng tôi gặp nhau trở nên ít hơn. Nhưng với tôi, anh em thì vẫn sẽ mãi là anh em thôi! Bởi vì không sự cách biệt về không gian hay thời gian nào có thể làm yếu đi tình bạn của những người thực tâm bị thuyết phục bởi giá trị của nhau. Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, thì tình cảm giữa anh em chúng tôi cũng sẽ không bao giờ phai nhòa.

“Nếu tất cả anh em của tôi nhảy khỏi cây cầu, tôi sẽ không theo đâu, tôi sẽ là người ở bên dưới để đón họ khi họ rơi xuống.”

Thế là chỉ còn hơn 1 năm nữa, lứa sinh viên đầu tiên sẽ tốt nghiệp về nước làm việc. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi không còn được gặp mặt nhau thường xuyên nữa. Cảm ơn tạo hóa vì đã sắp xếp cho chúng tôi gặp được nhau, trải qua quãng đời sinh viên cùng nhau, và trên hết là cho chúng tôi cơ hội được cùng làm việc trong một công ty, cùng sống trong một thành phố. Thử tưởng tượng sau 15-20 năm nữa, khi mà chúng tôi ai cũng đã lập gia đình, cũng đã trải qua những thăng trầm trong cuộc sống, tất cả anh em họp mặt đông đủ trong một bữa tối, ngồi ôn lại những kỷ niệm thời sinh viên, ngồi đàn hát cho nhau như thời xưa ấy, rồi tự hào khi kể lại cho con cháu của mình rằng tuổi trẻ của cha chúng nó đã trải qua những gì và gặt hái được những gì tại đây. Ôi chỉ nghĩ đến lúc ấy thôi, trong lòng tôi nghe sao thật hạnh phúc quá...

Thế đó, tình cảm của anh em chúng tôi, những thủy thủ tương lai của đất nước bắt đầu như thế nó. Nó cứ càng ngày càng lớn mạnh trong tim mỗi chúng tôi. Và cũng sẽ chẳng có cái kết thúc nào cho tình anh em của chúng tôi cả. Vì chẳng dễ gì để bạn tìm thấy được những người anh em như thế trong cuộc đời bạn, và cũng chẳng dễ gì để tiêu diệt một thứ tình cảm mà được hình thành nên từ gian khổ và sự tôn trọng lẫn nhau. Đó sẽ là một thứ tình cảm bất diệt, vì tất cả chúng tôi đều hiểu được rằng:

Có một định mệnh biến chúng ta thành anh em: Không ai đi đường một mình, tất cả những gì ta gửi vào cuộc đời của người khác sẽ quay trở về cuộc đời của ta.

                                                                                                Edwin Markham



Tác giả: Hoàng Trọng Chung


10.11.15
6 ноября в Морском университете прошла видеосъемка участников международного проекта «Моё любимое стихотворение» — курсантов и студентов Морского государственного университета.
Инициатором этого интереснейшего проекта, посвященного Году литературы в России, выступила Азиатско-Тихоокеанская ассоциация преподавателей русского языка и литературы при поддержке Дальневосточного филиала Фонда «Русский мир». Главные задачи проекта — привлечение внимания к поэтическому богатству русской литературы, погружение в мир высокого русского слова.
Суть проекта заключается в создании цикла видеороликов, в которых люди разных возрастов и национальностей читают наизусть свои любимые стихотворения.
В Морском университете, хоть наш вуз и технический, многие курсанты и студенты знают и любят русскую поэзию. Поэтому ребята с интересом откликнулись на предложение преподавателей кафедры документоведения и русского языка поучаствовать в этом проекте, продемонстрировали на деле, что им не чужды красота русского поэтического слова, сила образности и глубина мысли, выраженные в стихах русских поэтов. И не только те, кто знает русскую поэзию с детства, изучал ее в школе, но курсанты-вьетнамцы также пожелали попробовать себя в этом непростом жанре – декламации стихов, продемонстрировать свое владение русским языком.
Участники проекта представляли разные факультеты и разные курсы. Это Елена Сергеева и Марина Нечаева (1 курс ФУМТ), Маргарита Курамаева и Алина Пермякова(3-й курс ФПСУ, «Документоведение и архивоведение»), студент 1-го курса ФЭИТ Сергей Архипов. Самое активное участие в проекте приняли курсанты СВФ: Илья Шульгин, Анастасия Шевцова (4-й курс), Мария Фарафонова (5-й курс) и их вьетнамские товарищи Чьонг Хиен, Нгуен Хай Кхань, Хуинь Ким Кхань (4-й курс), Во Куанг Зуй и Чан Дык Бинь (3-й курс).
Ребята читали стихи о море, о Владивостоке, о мужестве и о войне. Ведь 2015 год – год 70-летия Великой Победы. Лариса Степановна Баник, старший преподаватель преподаватель кафедры документоведения и русского языка, прочла стихотворение Юлии Друниной «Зинка» так проникновенно, что всех тронуло за душу, наступила тишина. И это была непроизвольная минута молчания в память о тех, кто отдал свои молодые жизни за их жизнь – мирную, светлую, полную возможностей и перспектив...
Конечно же, юные чтецы сильно волновались, ведь не каждый день их записывают на профессиональную видеокамеру. Но все старались, справлялись со своим волнением и в итоге остались довольны и результатом, и самим процессом. Видеооператоры проекта Кирилл Корнилов и Виталий Касилов снимали иногда по несколько дублей, проявив не только профессионализм, но и терпение. Работа видеооператоров не оставила сомнений, что видеофильм по итогам проекта «Моё любимое стихотворение» получится красочным и очень интересным! 

И.С. Трусова,
заведующая кафедрой документоведения и русского языка
 
9 ноября 2015 года


Ngày 6 tháng 11 vừa qua, tại trường Đại học hàng hải quốc gia Liên Bang Nga TP Vladivostok đã diễn ra buổi ghi hình các học viên, sinh viên tham gia dự án quốc tế “Bài thơ yêu thích của tôi”. Dự án đã thu hút được sự quan tâm đặc biệt của các giảng viên, sinh viên đang học tập và làm việc tại trường.

Dự án này được thực hiện nhân kỷ niệm “Năm văn học  Nga”, được hỗ trợ bởi quỹ “Thế giới tiếng Nga” chi nhánh phía Viễn Đông. Ý tưởng của dự án là tạo ra sản phẩm video, mà trong đó người tham gia không phân biệt tuổi tác hay quốc tịch trình bày bài thơ yêu thích của mình, nhằm mục đích giới thiệu về sự giàu đẹp của văn học Nga, đồng thời nâng tầm phổ biến của tiếng Nga ra bạn bè quốc tế .

Tại trường Đại học hàng hải Liên Bang Nga, có rất nhiều sinh viên, học viên yêu thích thơ ca nước Nga. Vì vậy đã có rất nhiều thành viên tham gia nhiệt tình vào chương trình này, điều đó cho thấy thế hệ trẻ ngày nay không tỏ ra xa lạ với vẻ đẹp của văn thơ Nga, cũng như sức mạnh của hình tượng và chiều sâu tư tưởng được thể hiện qua những câu thơ. Không chỉ có những bạn trẻ người Nga biết đến thơ ca Nga từ những bài học vỡ lòng từ trong trường, những học viên đến từ Việt Nam qua một quá trình sinh sống và học tập ở đây cũng đã có những kiến thức về nền văn học phong phú của xứ sở cây bạch dương. 

Đến với dự án gồm các học viên và sinh viên người Nga từ nhiều khoa ngành và niên khóa khác nhau. Các học viên Việt Nam tham gia dự án gồm có: Trương Hiền, Nguyễn Hải Khánh, Huỳnh Kim Khánh, Võ Quang Huy, Trần Đức Bình.

Các sinh viên tham gia ghi hình đã trình bày những bài thơ viết về biển, về thành phố Vladivostok xinh đẹp, về lòng dũng cảm và về chủ đề chiến tranh Vệ quốc vĩ đại. Vì lần đầu ghi hình nên các thành viên trẻ cũng tỏ ra khá lo lắng khi đứng trước máy quay, nhưng tất cả đều cố gắng vượt qua sự lo lắng của mình nhằm thể hiện bài thơ được diễn cảm nhất. Qua quá trình quay phim và cộng tác chuyên nghiệp, tập trung của đội ngũ các thành viên tham gia, chắc chắn dự án “Bài thơ yêu thích của tôi” sẽ là dự án đầy màu sắc và thú vị.

Người dịch: Nguyễn Hải Khánh - Võ Quang Huy

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.