“Người Lính”
”Chúng tôi, Quân nhân trong Quân đội Nhân dân Việt Nam, lấy danh
dự người chiến sĩ cách mạng, xin thề dưới lá cờ vinh quang của Tổ quốc:
Hy sinh tất cả vì
tổ quốc Việt Nam; dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, phấn đấu thực
hiện một nước Việt Nam hòa bình, độc lập và xã hội chủ nghĩa, góp phần tích cực
vào cuộc đấu tranh của nhân dân thế giới vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ
và chủ nghĩa xã hội.”
Đó chỉ là 1 trong 10 lời thề của
người chiến sĩ cách mạng. Giờ đây tuy không còn đứng trong hàng ngũ những người
lính bộ độ cụ Hồ nhưng sao tôi vẫn thấy có cái gì đó thiêng liêng, khí phách
mỗi khi nhớ lại từng lời thề đó.
Nhân kỉ niệm 71 năm ngày thành lập Quân
Đội Nhân Dân Việt Nam (22/12/1944 – 22/12/2015), xin gửi tới tất cả mọi người đã
và đang là những người Lính lời chúc sức khỏe và luôn hoàn thành xuất sắc mọi
nhiệm vụ mà Đảng và Nhà nước đã giao phó.
22/12 không chỉ đơn thuần là một ngày kỉ niệm mà còn là một
ngày để những người bộ đội Cụ Hồ tự hào khi được đứng trong hàng ngũ những người
mang trong mình lý tưởng Cách mạng, sống trong một môi trường mà luôn luôn phải
đoàn kết gắn bó, tình đồng chí, đồng đội. Một ngày để chúng ta tìm về với những
trang sử hào hùng của cha ông thủa trước để chúng ta tự hào, hãnh diện.
Tôi đã từng là một người lính Hải quân. Mỗi lần đến ngày
22/12 chúng tôi lại được gặp gỡ và trò chuyện với các thế hệ cha anh đi trước.
Hiểu được điều đó chúng tôi càng thêm tự hào và khâm phục họ, vượt qua gian khổ,
hi sinh mất mát để đổi lấy bình yên cho đất nước. Điều đó càng giúp chúng tôi
chắc tay súng trong những buổi đêm đứng gác, luôn cố gắng hoàn thành tốt mọi
nhiệm vụ mà cấp trên giao phó.
Nhắc về ngày 22/12 với tôi cũng rất nhiều kỉ niệm. Cùng đồng
đội liên hoan chỉ với đôi gói bim bim và vài chai nước ngọt. Là một ngày để
chúng tôi được ăn ngon hơn (gấp đôi ngày bình thường). Một ngày để anh em ngồi
lại trò chuyện nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn về gia đình, cuộc sống, về con đường phía trước.
Thế rồi tôi dời xa quân ngũ để trở lại với con đường học
hành còn đang dang dở. Và rồi tôi đến học tập tại nước bạn Nga. Tôi đã rất bất
ngờ khi môi trường học tập ấy là “bán quân sự.” Lại là môi trường ấy: “Kỉ Luật
là sức mạnh của quân đội”.Thế là một lần nữa tôi được trở về là một người Lính
đúng nghĩa. Sống cùng đồng chí, đồng đội, giúp đỡ nhau trong học tập, sinh hoạt.
Luôn luôn đề cao tinh thần “một người vì mọi người, mọi người vì một người”.
Có một anh chính trị viên đã nói với tôi : “ Súng không lau
lâu ngày súng gỉ. Người không rèn ý chí không cao”. Tôi luôn luôn nhớ câu nói
đó và cho dù ở đâu cũng xem nó như một lời nhắc bản thân phải luôn luôn phải
rèn luyện, giữ vững phẩm chất đạo đức từng có của một anh Bộ đội Cụ hồ.
Đoàn Mạnh
Giỏi